NHỮNG VẦN THƠ QUÊ HƯƠNG
Đọc sử làng quê (Nguyễn Văn Chi)
Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Chẳng như xuống bể lại mưa về nguồn
Trăm năm đá núi cũng mòn
Ngàn năm trang sử vẫn còn lung linh
Làng quê chỉ một mái đình
Ai xa chẳng nhớ quê mình mến thương
Dẫu bao vất vả đời thường
Bạc đầu vẫn nhớ nẻo đường ấu thơ
Dẫu rằng như thực như mơ
Ngàn năm văn hiến bây giờ còn đây
Dẫu rằng trời thẳm đất dầy
Gắng công tìm lại những ngày xa xưa
Sử xanh chép mấy cho vừa
Tinh hoa đọng lại dẫu chưa bằng lòng
Ơn đời gạn đục khơi trong
Trụ đồng rường cột trong lòng dân gian …
Tháng 7/2003
Hội Làng

Quê ta hôm nay rợp bóng cờ
Hội làng xuân đến dệt hồn thơ
Đức thánh anh linh mừng con cháu
Ngũ vị Đại vương rạng rỡ cười
Trống làng rộn rã khải hoàn ca
Ánh sáng vinh quang đến mọi nhà
Tưng bừng náo nức làng mở hội
Lễ thánh ban cho phúc lộc tài
Phấp phới đuôi nheo bay cờ lễ
Trống chầu gióng tế vọng hồn quê
Sân đình giếng nước in hình bóng
Gánh hát chèo xưa mỗi xuân về
Con đường làng ngõ xóm năm nao
Lầy lội đan xen lối chân cào
Gánh nặng vai gầy không quản bước
Tần tảo bà con suốt bốn mùa
Kẻng ra đồng lấy công thay thóc
Xếp hàng mua mắm, mắm chia nhau
Khói bếp lam chiều chưa mì gạo
Xóm làng chia sẻ giúp tay nhau
Làng ta nay đang đổi mới rồi
Đường làng lối xóm nhựa tinh khôi
Nhà xây sáng điện thông tin tức
Từng bước đi lên xoá đói nghèo
Bao lớp người xưa cũng hiện về
Vui cùng thôn xóm nỗi niềm quê
Sinh thời đóng góp chung cuộc sống
Xây đắp làng ta đến trọn đời
Khói trầm linh toả ánh hào quang
Vượng khí tương lai đẹp huy hoàng
Theo Đảng dẫn đường Dân tiến bước
Thánh hiền phù hộ xóm làng ta.
17/3/2006
Tìm em đêm hội
Rộn ràng trống hội đêm xuân
Nghe trong tiếng nhạc vang ngân điệu chèo
Khuya về dưới ánh trăng treo
Mượn câu hát của làng chèo tìm nhau
Lời xưa: duyên phận phải chiều
Đường trường ngày ấy nhớ điều mưa Ngâu
Năm cung, Sắp dựng, Qua cầu
Lới lơ, Chinh phụ, nhớ câu Xuông hời
Em ơi đã nửa cuộc đời
Đi tìm câu hát yêu lời người xưa
Dẫu tràn cơn nắng vắng mưa
Mái đình năm ấy ai đưa tay mời
Dù cho vật đổi sao dời
Điệu chèo em hát vẫn ngời sắc xuân
Đêm tròn gọi ánh trăng ngân
Nhắn lời tha thiết muôn lần yêu quê.
Tháng 7/2003
Làng Gòi quê tôi - Nguyễn Tiến Thu
Đồng Quan xưa hay Làng Gòi,
Phong Lôi nghĩa nặng một thời xa xưa
Ngôi chùa, đình cổ, nhà thờ,
Cây đa, giếng nước…ầu ơ đậm tình
Mảnh đất hào kiệt anh linh
Bao lần giặc giã kiên trinh một lòng
Cháu con dòng dõi Lạc Hồng
Chung tay chắp bút viết dòng sử xanh
Đường Mười uốn khúc chuyển mình
Tạo nên dãy phố hữu tình giữa thôn
Nhớ quê nhất lúc hoàng hôn
Mênh mông biển lúa xanh rờn chân đê
Dù xa vẫn nhớ hương quê.
Tháng 5/2012
+ nhận xét + 2 nhận xét
Tôi về thị trấn Đông Hưng
Tác giả: Đỗ Đức Tưởng
Tôi về thị trấn Đông Hưng
Nhịp cầu Nguyễn cũ cứ lưng lửng buồn
Lục bình tím cả hoàng hôn
Đà Giang dưa hấu hãy còn đương hoa
Phú Lương văng vẳng tiếng gà
Nhà thờ Đông Hợp chuông đà chợt kêu
Đông La khói tỏa loang chiều
Đông Sơn gió thổi liêu xiêu mái đình
Ôi sao yêu thế quê mình
Bên em thầm nhủ "Thái Bình quê ta…"
Cám ơn tác giả Jupiter
Đăng nhận xét